MENU

BILINGUAL BLOG – BLOG SONG NGỮ ANH VIỆT SHARE KNOWLEGE AND IMPROVE LANGUAGE

--------------------------- TÌM KIẾM TRÊN BLOG NÀY BẰNG GOOGLE SEARCH ----------------------------

TXT-TO-SPEECH – PHẦN MỀM ĐỌC VĂN BẢN

Click phải, chọn open link in New tab, chọn ngôn ngữ trên giao diện mới, dán văn bản vào và Click SAY – văn bản sẽ được đọc với các thứ tiếng theo hai giọng nam và nữ (chọn male/female)

- HOME - VỀ TRANG ĐẦU

CONN'S CURENT THERAPY 2016 - ANH-VIỆT

150 ECG - 150 ĐTĐ - HAMPTON - 4th ED.

VISUAL DIAGNOSIS IN THE NEWBORN

Thursday, June 14, 2012

David McCullough Jr.’s commencement address: You’re Not Special Diễn văn của David McCullough Jr. tại lễ phát bằng tốt nghiệp: Các em không phải là người đặc biệt



David McCullough Jr.’s commencement address: You’re Not Special
Diễn văn của David McCullough Jr. tại lễ phát bằng tốt nghiệp: Các em không phải là người đặc biệt
Dr. Wong, Dr. Keough, Mrs. Novogroski, Ms. Curran, members of the board of education, family and friends of the graduates, ladies and gentlemen of the Wellesley High School class of 2012, for the privilege of speaking to you this afternoon, I am honored and grateful. Thank you.

Thưa tiến sĩ Wong, tiến sĩ Keough, bà Novogroski, bà Curran, thành viên của hội đồng giáo dục, gia đình và bạn bè của sinh viên tốt nghiệp, quý bà và quý ông của lớp học năm 2012 của trường Trung học Wellesley, tôi xin cảm ơn quý vị đã cho tôi đặc quyền nói chuyện với quý vị buổi chiều nay, tôi lấy làm vinh hạnh và biết ơn.

So here we are... commencement... life’s great forward-looking ceremony. (And don’t say, “What about weddings?” Weddings are one-sided and insufficiently effective. Weddings are bride-centric pageantry. Other than conceding to a list of unreasonable demands, the groom just stands there. No stately, hey-everybody-look-at-me procession. No being given away. No identity-changing pronouncement. And can you imagine a television show dedicated to watching guys try on tuxedos? Their fathers sitting there misty-eyed with joy and disbelief, their brothers lurking in the corner muttering with envy. Left to men, weddings would be, after limits-testing procrastination, spontaneous, almost inadvertent... during halftime... on the way to the refrigerator. And then there’s the frequency of failure: statistics tell us half of you will get divorced. A winning percentage like that’ll get you last place in the American League East. The Baltimore Orioles do better than weddings.)

Thế là, chúng ta có mặt ở đây... lễ phát bằng tốt nghiệp ... cuộc sống tuyệt vời với buổi lễ hướng về phía trước. (chứ không phải là đám cưới? "Đám cưới thì phiến diện và không có hiệu quả đầy đủ. Đám cưới là quang cảnh hào nhoáng với cô dâu là trung tâm. Thay vì chấp nhận một danh sách các yêu cầu vô lý, chú rể chỉ biết đứng đực ở đó. Không có đám rước trang nghiêm, kiểu như nào-mọi-người-hãy-nhìn-tôi-đây. Không có gì đem cho. Không có tuyên bố gì gây khác biệt. Và các bạn có thể tưởng tượng một chương trình truyền hình dành riêng để bạn xem bọn con trai mặc thử lễ phục? Cha của họ ngồi đó mắt mờ lệ vì vui và hoài nghi, anh em của họ ẩn trong góc lẩm bẩm lời ghen tị. Riêng với nam giới, đám cưới hẳn là, sau khi trì hoãn thử nghiệm các giới hạn, có tính tự phát, gần như vô ý ... trong nửa đời còn lại chỉ là ... bước đến tủ lạnh. Và sau đó là tần số thất bại: số liệu thống kê cho biết một nửa các bạn sẽ ly hôn. Một tỷ lệ thắng thế như vậy sẽ giúp bạn có được vị trí cuối cùng ở giải Đông Mỹ, đội Baltimore Orioles vẫn chơi tốt hơn so với đám cưới.)


But this ceremony... commencement... a commencement works every time. From this day forward... truly... in sickness and in health, through financial fiascos, through midlife crises and passably attractive sales reps at trade shows in Cincinnati, through diminishing tolerance for annoyingness, through every difference, irreconcilable and otherwise, you will stay forever graduated from high school, you and your diploma as one, ‘til death do you part.

Nhưng trong buổi lễ tốt nghiệp hôm nay là một sự khởi đầu mới. Từ ngày hôm nay trở về sau, ngay cả khi đau ốm và khỏe mạnh, mặc những khủng hoảng tài chính, khủng hoảng tuổi trung niên, cùng những sự tha thứ cho những lần nóng nảy, vượt qua mọi khác biệt tưởng như không thể hòa giải và rất nhiều điều khác, các em sẽ mãi mãi tốt nghiệp trung học và cầm tấm bằng chứng nhận của các em đến cuối đời.

No, commencement is life’s great ceremonial beginning, with its own attendant and highly appropriate symbolism. Fitting, for example, for this auspicious rite of passage, is where we find ourselves this afternoon, the venue. Normally, I avoid cliches like the plague, wouldn’t touch them with a ten-foot pole, but here we are on a literal level playing field. That matters. That says something. And your ceremonial costume... shapeless, uniform, one-size-fits-all. Whether male or female, tall or short, scholar or slacker, spray-tanned prom queen or intergalactic X-Box assassin, each of you is dressed, you’ll notice, exactly the same. And your diploma... but for your name, exactly the same.

Không, buổi tốt nghiệp này là một nghi lễ khởi đầu tuyệt vời của cuộc sống, với những người tham dự và những nghi thức thích hợp. Thông thường, tôi ghét nói những gì sáo rỗng, nó thường rất vô nghĩa, nhưng tại đây chúng ta đang ở trên một sân chơi bình đẳng. Đó chính là vấn đề. Điều này nói lên vài thứ. Và những đồng phục nghi lễ khuôn mẫu… không có hình dáng khác biệt, không có kích cỡ, một cái vừa cho tất cả. Dù các em là nam hay nữ, cao hay thấp, mọt sách hay lười biếng, nữ hoàng ăn chơi hay là sát thủ X – Box, mỗi người đều mặc bộ trang phục này, các em có thể dễ dàng nhận thấy, chúng giống nhau đến từng chi tiết. Và bằng tốt nghiệp của các em, ngoại trừ cái tên các em ra thì cũng đều giống hệt nhau cả.
All of this is as it should be, because none of you is special.

Tất cả điều này hiển nhiên như nó phải thế, bởi vì chẳng ai trong các các em đặc biệt.

You are not special. You are not exceptional.

Vâng, các em chẳng có gì đặc biệt. Các em không phải là trường hợp ngoại lệ nào cả.

Contrary to what your u9 soccer trophy suggests, your glowing seventh grade report card, despite every assurance of a certain corpulent purple dinosaur, that nice Mister Rogers and your batty Aunt Sylvia, no matter how often your maternal caped crusader has swooped in to save you... you’re nothing special.
Cho dù các em có đọat những chiến tích lẫy lừng trong đội bóng U9, cho dù các em được đánh giá ở hạng xuất sắc trong số các học sinh lớp 7, cho dù các em nhận được bao nhiêu chứng nhận về văn chương, như Mister Rogers hay Aunt Sylvi, cho dù các em tham gia vào bao nhiêu cuộc diễu hành đòi công lý... các em cũng chẳng có gì đặc biệt.


Yes, you’ve been pampered, cosseted, doted upon, helmeted, bubble-wrapped. Yes, capable adults with other things to do have held you, kissed you, fed you, wiped your mouth, wiped your bottom, trained you, taught you, tutored you, coached you, listened to you, counseled you, encouraged you, consoled you and encouraged you again. You’ve been nudged, cajoled, wheedled and implored. You’ve been feted and fawned over and called sweetie pie. Yes, you have. And, certainly, we’ve been to your games, your plays, your recitals, your science fairs. Absolutely, smiles ignite when you walk into a room, and hundreds gasp with delight at your every tweet. Why, maybe you’ve even had your picture in the Townsman! And now you’ve conquered high school... and, indisputably, here we all have gathered for you, the pride and joy of this fine community, the first to emerge from that magnificent new building...

Vâng, ngày từ nhỏ các em đã được nuông chiều, nâng niu như trứng, dìu dắt, bảo bọc từng chút…, những người lớn có khả năng sẽ làm nhiều thứ để dẫn dắt các em, ôm hôn các em, cho các em ăn, lau miệng, tắm rửa cho các em, dạy dỗ, huấn luyện, lắng nghe, khuyên răn, khuyến khích, an ủi và thúc đẩy các em hãy đứng lên và bắt đầu lại. Các em bị tán tính, lừa phỉnh, nài nỉ. Các em chỉ toàn nghe những lời ngon ngọt nồng nhiệt. Vâng, chính xác là vậy. Và dĩ nhiên họ có mặt trong tất cả những trò chơi, vở kịch, màn độc tấu và hội chợ khoa học của các em. Những nụ cười nồng cháy khi các em bước vào một căn phòng, và mọi người há miệng thích thú mỗi lần các em nhoẻn miệng cười. Và bây giờ các em đã chinh phục được trường trung học. Không thể phủ nhận, tất cả chúng tôi ở đây là vì các em, với niềm tự hào và đầy hứng khởi của cộng đồng…

But do not get the idea you’re anything special. Because you’re not.

Nhưng đừng bao giờ lầm tưởng các em có chút gì đó đặc biệt. Vì các em không hề đặc biệt.
The empirical evidence is everywhere, numbers even an English teacher can’t ignore. Newton, Natick, Nee... I am allowed to say Needham, yes? ...that has to be two thousand high school graduates right there, give or take, and that’s just the neighborhood Ns. Across the country no fewer than 3.2 million seniors are graduating about now from more than 37,000 high schools. That’s 37,000 valedictorians... 37,000 class presidents... 92,000 harmonizing altos... 340,000 swaggering jocks... 2,185,967 pairs of Uggs. But why limit ourselves to high school? After all, you’re leaving it. So think about this: even if you’re one in a million, on a planet of 6.8 billion that means there are nearly 7,000 people just like you. Imagine standing somewhere over there on Washington Street on Marathon Monday and watching sixty-eight hundred yous go running by. And consider for a moment the bigger picture: your planet, I’ll remind you, is not the center of its solar system, your solar system is not the center of its galaxy, your galaxy is not the center of the universe. In fact, astrophysicists assure us the universe has no center; therefore, you cannot be it. Neither can Donald Trump... which someone should tell him... although that hair is quite a phenomenon.

Các bằng chứng thực nghiệm có ở khắp mọi nơi, những con số này ngay cả những giảng viên người Anh cũng không thể phớt lờ. Newton, Natick, Nee… tôi được phép nói Needham, phải không nào?… Có 2000 sinh viên tốt nghiệp trung học tại đây. Mỗi năm có ít nhất 3,2 triệu học sinh tốt nghiệp từ hơn 37.000 trường trung học trên toàn quốc. Đó là 37.000 học sinh tiêu biểu của các trường, 37.000 chủ tịch hội học tập, 92.000 giọng ca nổi bật, 340.000 vận động viên… Nhưng tại sao lại tự giới hạn chúng ta ở trường trung học thôi? Hãy thử nghĩ xem. Nếu cả triệu người mới có một người như các em thì trên thế giới 6,8 tỉ dân này sẽ có tới gần 7.000 người như các em. Hãy nhìn toàn cảnh. Hành tinh của chúng ta không phải là trung tâm Hệ mặt trời, Hệ mặt trời không phải là trung tâm Ngân hà, Ngân hà cũng chẳng phải là trung tâm vũ trụ. Các nhà thiên văn đã khẳng định vũ trụ không có trung tâm đâu, do đó các em không thể là “cái rốn” của vũ trụ. Ngay cả tỉ phú Mỹ nổi tiếng Donald Trump cũng vậy, mặc dù ông ta thực sự là một hiện tượng. Ngay cả tỉ phú Mỹ nổi tiếng Donald Trump cũng không có gì đặc biệt

“But, Dave,” you cry, “Walt Whitman tells me I’m my own version of perfection! Epictetus tells me I have the spark of Zeus!” And I don’t disagree. So that makes 6.8 billion examples of perfection, 6.8 billion sparks of Zeus. You see, if everyone is special, then no one is. If everyone gets a trophy, trophies become meaningless. In our unspoken but not so subtle Darwinian competition with one another–which springs, I think, from our fear of our own insignificance, a subset of our dread of mortality — we have of late, we Americans, to our detriment, come to love accolades more than genuine achievement. We have come to see them as the point — and we’re happy to compromise standards, or ignore reality, if we suspect that’s the quickest way, or only way, to have something to put on the mantelpiece, something to pose with, crow about, something with which to leverage ourselves into a better spot on the social totem pole. No longer is it how you play the game, no longer is it even whether you win or lose, or learn or grow, or enjoy yourself doing it... Now it’s “So what does this get me?” As a consequence, we cheapen worthy endeavors, and building a Guatemalan medical clinic becomes more about the application to Bowdoin than the well-being of Guatemalans. It’s an epidemic — and in its way, not even dear old Wellesley High is immune... one of the best of the 37,000 nationwide, Wellesley High School... where good is no longer good enough, where a B is the new C, and the midlevel curriculum is called Advanced College Placement. And I hope you caught me when I said “one of the best.” I said “one of the best” so we can feel better about ourselves, so we can bask in a little easy distinction, however vague and unverifiable, and count ourselves among the elite, whoever they might be, and enjoy a perceived leg up on the perceived competition. But the phrase defies logic. By definition there can be only one best. You’re it or you’re not.

"Nhưng, Dave", các em đang hét lên, "Walt Whitman nói em là phiên bản của sự hoàn hảo! Epictetus nói em có tia lửa của thần Zeus" Và tôi không đồng ý. Vậy thị chẳng lẽ có đến 6,8 tỷ ví dụ của sự hoàn hảo, 6,8 tỷ tia lửa của thần Zeus. Các em thấy đấy, nếu tất cả mọi người đặc biệt, thì chẳng có ai đặc biệt cả. Nếu tất cả mọi người đều được khen thưởng, danh hiệu trở nên vô nghĩa. Có một điều chúng ta không nói ra nhưng ai cũng hiểu là, học thuyết của Darwin bắt nguồn từ một nỗi sợ hãi vô hình của con người, đó là nỗi sợ hãi bị diệt vong – hiện nay chính chúng ta gây nên sự sợ hãi cho chính mình, chúng ta yêu sự hư danh hơn là những thành tựu thật sự. Chúng ta xem chúng như những yếu tố quan trọng - và chúng ta vui vẻ thỏa hiệp với các tiêu chuẩn, bỏ qua thực tế, nếu chúng ta nghi ngờ đó là cách nhanh nhất, cách duy nhất để có một cái gì đó để ghi dấu ấn, một cái gì đó để khoe mẽ, một cái gì đó với thúc đẩy mình vươn lên một bậc cao hơn của xã hội. Không còn đơn giản là cách thức các em vận hành trò chơi, thậm chí không nằm ở vấn đề chiến thắng hay thất bại, học hỏi tiếp hoặc phát triển, hoặc dám thân làm việc gì đó ... Bây giờ vấn đề nằm ở câu hỏi "Vậy điều này có thể mang lại cho tôi cái gì?" Kết quả chúng ta đang rẻ mạt giá trị của sự nỗ lực. Đó là một loại bệnh dịch và theo cách này thì ngay cả trung học Wellesley - một trong số trường trung học tốt nhất trong 37000 trường trung học trên toàn quốc - cũng không miễn dịch. Chỗ tốt không đồng nghĩa với tốt đủ. Và tôi hy vọng các em hiểu ý tôi khi tôi nói "một trong những trường tốt nhất." Tôi nói "một trong những trường tốt nhất" để chúng ta có thể cảm thấy tốt hơn về bản thân mình. Tuy nhiên, theo logic chỉ có thể có một thứ tốt nhất. Các em tốt nhất hoặc các em không.

If you’ve learned anything in your years here I hope it’s that education should be for, rather than material advantage, the exhilaration of learning. You’ve learned, too, I hope, as Sophocles assured us, that wisdom is the chief element of happiness. (Second is ice cream... just an fyi) I also hope you’ve learned enough to recognize how little you know... how little you know now... at the moment... for today is just the beginning. It’s where you go from here that matters.

Nếu các em đã học được điều gì đó trong suốt bao nhiêu năm qua, tôi hy vọng đó là tri thức và niềm đam mê nghiên cứu chứ không phải là những bảng ghi thành tích. Tôi cũng hy vọng rằng các em đã nghiệm ra câu mà viết kịch người Hy Lạp vĩ đại Sophocles đã nói với chúng ta: "Trí thông minh là yếu tố chính để tạo nên hạnh phúc". (Tất nhiên, trong một vài trường hợp cá biệt, hạnh phúc có thể là một que kem!). Tôi cũng hy vọng các em đã học đủ để nhận ra rằng các em đã học ít thế nào, các em đã học ít đến mức mà hôm nay mới chỉ là bắt đầu. Các em đã đến đây từ vị trí nào, đó mới là vấn đề.

As you commence, then, and before you scatter to the winds, I urge you to do whatever you do for no reason other than you love it and believe in its importance. Don’t bother with work you don’t believe in any more than you would a spouse you’re not crazy about, lest you too find yourself on the wrong side of a Baltimore Orioles comparison. Resist the easy comforts of complacency, the specious glitter of materialism, the narcotic paralysis of self-satisfaction. Be worthy of your advantages. And read... read all the time... read as a matter of principle, as a matter of self-respect. Read as a nourishing staple of life. Develop and protect a moral sensibility and demonstrate the character to apply it. Dream big. Work hard. Think for yourself. Love everything you love, everyone you love, with all your might. And do so, please, with a sense of urgency, for every tick of the clock subtracts from fewer and fewer; and as surely as there are commencements there are cessations, and you’ll be in no condition to enjoy the ceremony attendant to that eventuality no matter how delightful the afternoon.

  khi các em vừa bắt đầu, trước khi các em nghĩ đến chuyện bay cao bay xa, hãy tập làm bất cứ thứ gì, có thể cả những thứ chẳng có có ý nghĩa gì chứ không phải chỉ là những điều các em thích hay cho là quan trọng. Đừng bực bội vì những việc mà các em không tin tưởng, vì như thế các em sẽ cảm thấy nhàm chán chính bản thân mình, cũng đừng đem bản thân so sánh một cách lệch lạc với những người như Baltimore Orioles. Hãy giết chết cảm giác tự mãn và dễ dàng thỏa hiệp, cảm giác mọi thứ dường như đều có lý hay cảm giác tự bằng lòng trong trạng thái tinh thần u mê. Hãy làm cho bản thân xứng đáng với những gì mà các em đang cố gắng. Và hãy đọc, đọc mọi lúc, đọc như một nguyên tắc của bản thân và như một cách để tôn trọng chính mình. Coi việc đọc như nguồn sống của cuộc đời. Hãy phát triển và bảo vệ một giá trị đạo đức bằng cách đưa ra các lập luận để chấp nhận nó. Hãy mơ những giấc mơ vĩ đại. Hãy làm việc cật lực. Hãy nghĩ cho bản thân mình. Hãy yêu tất cả những thứ các em thích và những người các em cảm mến bằng tất cả tấm lòng của mình. Và hãy làm tất cả những điều đó, như thể các em đang bị thúc giục, mỗi giây mỗi phút, từng chút một. Hãy tin bữa tiệc nào rồi cũng tàn nhưng các em đừng bao giờ tham gia vào một cuộc vui khi đã đến lúc tàn, cho dù buổi chiều hôm nay có rực rỡ đến thế nào.


The fulfilling life, the distinctive life, the relevant life, is an achievement, not something that will fall into your lap because you’re a nice person or mommy ordered it from the caterer. You’ll note the founding fathers took pains to secure your inalienable right to life, liberty and the pursuit of happiness–quite an active verb, “pursuit”–which leaves, I should think, little time for lying around watching parrots rollerskate on Youtube. The first President Roosevelt, the old rough rider, advocated the strenuous life. Mr. Thoreau wanted to drive life into a corner, to live deep and suck out all the marrow. The poet Mary Oliver tells us to row, row into the swirl and roil. Locally, someone... I forget who... from time to time encourages young scholars to carpe the heck out of the diem. The point is the same: get busy, have at it. Don’t wait for inspiration or passion to find you. Get up, get out, explore, find it yourself, and grab hold with both hands. (Now, before you dash off and get your YOLO tattoo, let me point out the illogic of that trendy little expression–because you can and should live not merely once, but every day of your life. Rather than You Only Live Once, it should be You Live Only Once... but because YLOO doesn’t have the same ring, we shrug and decide it doesn’t matter.)

Cuộc sống đang hoàn thiện, cuộc sống có khác biệt, cuộc sống có sự liên quan, đó là thứ mà các em hiểu được chứ không phải là một thứ gì đó được nhồi trong máy tính hay mẹ bắt các em làm. Các em sẽ nhìn thấy những người cha bị thương để bảo vệ cho quyền được sống, được tự do của con mình. Và theo đuổi niềm hạnh phúc đó là một động từ chủ động. Nhưng tôi nghĩ, "theo đuổi" ở đây có nghĩa là từ bỏ những khoảng thời gian các em nằm nhà để xem những con vẹt đang nói chuyện trên Youtube. Tổng thống Roosevelt nhiều tuổi vẫn cưỡi ngựa và sống một cuộc sống tích cực. Tác giả Thoreau vẫn muốn cố gắng sống thật ý nghĩa, rút hết sinh lực để cống hiến cho các tác phẩm. Nhà thơ Mary Oliver dạy chúng ta phải chiến đấu, chiến đấu trong những cơn bão tố. Điều quan trọng ở đây đó là các em phải làm cho mình luôn bận rộn và chiến thắng các mục tiêu. Đừng chờ đợi nguồn cảm hứng và sáng tạo tự tìm đến với các em. Hãy tỉnh dậy, ra ngoài và bùng nổ, tự tìm thấy nó và giữ chặt nó trong tay. (Và giờ đây, trước khi các em vội vã ra ngoài để "tậu" một hình xăm YOLO cho đúng phong trào, hãy dừng lại một chút để tôi chỉ ra điều phi lý ở đây. Rõ ràng các em không chỉ sống một lần mà mỗi ngày các em có một cuộc đời. Đừng nghĩ là "các em chỉ sống một lần" mà hãy nghĩ là là "các em sống một lần tốt nhất". Và hình xăm YOLO thì không mang lại cho các em những giá trị ấy, vì thế chúng ta nên quyết định nó chẳng có ý nghĩa gì cả.)


None of this day-seizing, though, this YLOOing, should be interpreted as license for self-indulgence. Like accolades ought to be, the fulfilled life is a consequence, a gratifying byproduct. It’s what happens when you’re thinking about more important things. Climb the mountain not to plant your flag, but to embrace the challenge, enjoy the air and behold the view. Climb it so you can see the world, not so the world can see you. Go to Paris to be in Paris, not to cross it off your list and congratulate yourself for being worldly. Exercise free will and creative, independent thought not for the satisfactions they will bring you, but for the good they will do others, the rest of the 6.8 billion–and those who will follow them. And then you too will discover the great and curious truth of the human experience is that selflessness is the best thing you can do for yourself. The sweetest joys of life, then, come only with the recognition that you’re not special.

Tuy nhiên, cũng không nên lấy việc ai đó xăm một hình đang thịnh hành làm bằng chứng cho lối sống buông thả, hãy coi đó như một hệ quả hoàn hảo mà quá trình hoàn thiện cuộc sống chúng ta có thể đã tạo ra và trải qua. Vấn đề là khi nào chúng ta có thể nghĩ về những thứ quan trọng hơn. Leo lên đỉnh núi không phải để cắm cờ mà là để vượt qua thách thức, tận hưởng bầu không khí và ngắm nhìn quang cảnh rộng lớn xung quanh. Leo lên đỉnh cao là để các em có thể nhìn ngắm thế giới chứ không phải để thế giới nhận ra các em. Hãy đến Paris để tận hưởng cảm giác đắm chìm trong Paris chứ không phải lướt qua đó để ghi Paris vào danh sách các địa điểm các em đã đi qua và tự hào mình là con người từng trải. Tập luyện những suy nghĩ độc lập, sáng tạo và táo bạo không phải để mang lại sự thỏa mãn cho bản thân mà là để đem lại lợi ích cho người 6,8 tỷ người trên trái đất của chúng ta. Rồi các em sẽ phát hiện ra sự thật vĩ đại và thú vị mà những kinh nghiệm trong cuộc sống mang lại, đó là lòng vị tha mới chính là điều tốt đẹp nhất mà các em có thể làm cho bản thân mình. Niềm vui lớn nhất trong cuộc đời thực ra lại đến vào lúc các em nhận ra, các em chẳng có gì đặc biệt cả.

Because everyone is.
Congratulations.  Good luck.  Make for yourselves, please, for your sake and for ours, extraordinary lives.


Bởi tất cả mọi người đều như thế.
Xin chúc mừng. Chúc các các em may mắn. Hãy tạo dựng cuộc sống phi thường cho bản thân các em vì lợi ích của các em và của mọi người.
David McCullough
David McCullough


http://www.theswellesleyreport.com/2012/06/wellesley-high-grads-told-youre-not-special/

US Takes A Pass — For Now — On China Sea Disputes Hoa Kỳ tạm bỏ qua tranh chấp Biển Đông




Chinese surveillance ships stand vigil in the Scarborough Shoal, about 190 miles off the Philippine coast.
Chiếc tàu hải giám Trung Quốc đứng canh ở Bãi đá ngầm Scarborough, khoảng 190 dặm ngoài khơi bờ biển Philippines.


US Takes A Pass — For Now — On China Sea Disputes

Hoa Kỳ tạm bỏ qua tranh chấp Biển Đông

By Kirk Spitzer

Kirk Spitzer
June 11, 2012

June 11/6/2012
TOKYO – The territorial disputes in the South China Seas are over, China has won, and the US couldn't care less. But that's not necessarily bad.


TOKYO – Các tranh chấp lãnh thổ ở Biển Đông đã xong, Trung Quốc đã thắng và Hoa Kỳ không quan tâm nữa. Nhưng điều đó không hẳn là xấu.


While arguments over who owns which reefs, rocks and lagoons in the South China Sea will likely drag on awhile, the US is saving its powder for a more important fight: keeping vital shipping lanes free from potential interference.

Trong khi những tranh cãi về việc ai làm chủ bãi đá ngầm, đá nổi và bãi cạn ở Biển Đông có lẽ sẽ còn kéo dài, Hoa Kỳ để dành sức lực cho trận chiến quan trọng hơn: giữ các tuyến đường biển quan trọng được tự do lưu thông mà không bị quấy nhiễu.

A months-long standoff over a remote reef system claimed by both China and the Philippines all but ended this weekend when the Obama administration signaled it would not intervene. That means Chinese patrol boats, which in April chased a Philippines' warship from the Scarborough Shoal, will remain there as long they want. So, too, will Chinese fishing and commercial exploration ships.


Cuộc đối đầu kéo dài hàng tháng ở một bãi cạn ngoài khơi mà cả Trung Quốc lẫn Philippines đều giành chủ quyền, tất cả đã chấm dứt vào cuối tuần này khi chính phủ Obama báo hiệu sẽ không can thiệp. Có nghĩa là, tàu tuần duyên Trung Quốc, kẻ đã đuổi chiến hạm Philippines ra khỏi bãi cạn Scarborough hồi tháng 4, sẽ trụ lại đó vô thời hạn, cả những tàu đánh cá và tàu khảo sát biển.


That's bad news for the neighbors. China has claimed virtually all of the South China Sea as its own, along with potentially huge deposits of oil , gas and other natural resources. The region includes the Spratly Islands, Scarborough Shoal and other scattered islets and shallows variously claimed by Vietnam, Malaysia, Taiwan, Indonesia and Brunei. If the US won't wade in on behalf of the Philippines, with which it shares a 60-year-old mutual defense treaty, then it sure won't do so for anybody else. Without US or other outside help, those countries will have little choice but to accept the Chinese claims, and cut whatever joint-development deals they can.


Đây là tin xấu cho các nước láng giềng. Trung Quốc tuyên bố chủ quyền gần như toàn bộ biển Đông, cùng với lượng dự trữ dầu hỏa, khí đốt khổng lồ và những tài nguyên thiên nhiên khác. Khu vực gồm quần đảo Trường Sa, bãi cạn Scarborough, những đảo nhỏ và các vũng cạn rải rác khác mà Việt Nam, Malaysia, Đài Loan, Indonesia và Brunei đã tuyên bố chủ quyền. Nếu Hoa Kỳ không can thiệp vào, đứng về phía Philippines, nước mà họ ký hiệp ước phòng thủ chung đã 60 năm, thì chắc chắn họ sẽ không làm như thế với bất cứ nước nào. Không có sự giúp đỡ của Hoa Kỳ hoặc các nước bên ngoài, thì các nước này sẽ khó có sự lựa chọn nào khác ngoài việc chấp nhận các tuyên bố chủ quyền của Trung Quốc, và phải cắt bỏ bất cứ hợp đồng khai thác nào.


Yes, that could embolden China to make additional new demands (more on that later), but the bigger worry is whether China will use its growing air and sea power to threaten movement through the region. More than half the world's commercial shipping passes through the South China Sea, including nearly all Mideast oil bound for Japan, South Korea, China and Southeast Asia. Just the threat of interrupting that flow could give China serious leverage in any dispute.


Đúng thế, điều đó có thể thúc đẩy Trung Quốc đưa ra những đòi hỏi mới (nhiều hơn nữa sau này), nhưng mối quan ngại lớn hơn là liệu Trung Quốc có dùng sức mạnh hải quân và không quân đang lớn mạnh để đe dọa các hoạt động trong vùng hay không. Hơn phân nửa các chuyến vận chuyển thương mại trên thế giới đi ngang qua Biển Đông, phần lớn là lượng dầu hỏa từ Trung Đông tới Nhật Bản, Hàn Quốc, Trung Quốc và Đông Nam Á. Chỉ với sự hăm dọa cản trở sự thông thương đó cũng đủ tạo cho Trung Quốc lợi thế đáng kể trong bất cứ cuộc tranh cãi nào.


“The US is not going to send the 7 th Fleet to resolve problems with fish or coral in the South China Sea, because that is not the vital interest of the United States,” says Donald Weatherbee, fellow at the University of South Carolina's Walker Institute of International Studies. “The vital American national interest is in freedom of navigation. (So far), China has done nothing to suggest that they are going to try to close off those waters to transit by vessels of the United States, Japan, Korea, or you name it. The minute the Chinese confronts us in that way, then it's no longer a question of the Philippines or Indonesian national interest, it becomes a question of American national interests.”


Theo ông Donald Weatherbee, giảng sư tại Viện Nghiên cứu Quốc tế Walker, thuộc Đại học South Carolina: “ Hoa Kỳ sẽ không gửi Đệ Thất Hạm đội đến để giải quyết các vấn đề về thủy sản hay san hô ở Biển Đông, bởi vì đó không phải là lợi ích cốt lõi của Hoa Kỳ. Lợi ích cốt lõi quốc gia của Hoa Kỳ là tự do hàng hải. (Cho tới nay), Trung Quốc đã không làm gì chứng tỏ họ sẽ cố gắng đóng các tuyến đường biển qua lại của các tàu Hoa Kỳ, Nhật Bản, Hàn Quốc, hoặc nước nào khác. Thời điểm mà Trung Quốc thách thức chúng ta bằng cách đó, thì vấn đề không còn là lợi ích quốc gia của Philippines hay Indonesia, mà là vấn đề lợi ích quốc gia của Hoa Kỳ ”.


But while Obama won't referee competing territorial claims (urging a peaceful, diplomatic resolution — for what that's worth), the Scarborough Shoal drama shows that such disputes won't be cost-free for China. After meeting with Philippines President Benigno Aquino III in Washington on Friday, Obama said the US will continue to build up its forces in the region, and will help allies like the Philippines do the same.

Nhưng trong lúc Tổng thống Obama không giữ vai trò trọng tài trong các tuyên bố chủ quyền (khuyến cáo việc giải quyết trong hòa bình, bằng con đường ngoại giao – chỉ đáng làm như thế), bi kịch ở bãi cạn Scarborough cho thấy, các tranh chấp như thế không có nghĩa là Trung Quốc không phải trả giá. Sau cuộc họp với ông Benigno Aquino III, Tổng thống Philippines, tại Hoa Thịnh Đốn hôm thứ Sáu, Tổng thống Obama đã nói, Hoa Kỳ sẽ tăng cường lực lượng hải quân trong khu vực và sẽ giúp các đồng minh như Philippines làm như thế (tăng cường sức mạnh hải quân).


So far, the US and Philippines have agreed to open the former Clark Air Base and Subic Bay naval facilities for US troop rotations, port visits and training exercises; to donate two more retired US Coast Guard cutters to the Philippines navy; and send radar and ocean-surveillance equipment to keep an eye on you-know-who. Although Clark and Subic were closed in the early '90s, the US has kept about 600 Special Forces soldiers at a Philippines' army base in the southern part of the country for nearly a decade.

Tới nay, Hoa Kỳ và Philippines đã đồng ý mở cửa căn cứ không quân Clark Air Base trước kia và căn cứ hải quân ở Vịnh Subic để luân chuyển binh lính Mỹ, [các tàu hải quân] thăm viếng các hải cảng và các cuộc tập trận; [Hoa Kỳ] hiến tặng 2 tàu tuần duyên quá nhiệm nữa cho hải quân Philippines; và gửi các dụng cụ ra-đa và giám sát biển để canh chừng “bọn lạ”. Mặc dù căn cứ Clark và Subic bị đóng cửa vào đầu thập niên 90, Hoa Kỳ vẫn giữ khoảng 600 lính thuộc Lực lượng Đặc biệt tại một căn cứ quân sự Philippines, ở phía nam đất nước này trong gần một thập niên.

All this is part of the “re-balancing” of US forces in the region. Marines are moving to Australia. The US and Japan are planning joint training bases in the Marianas. Spanking-new littoral combat ships will operate out of Singapore. The US insists this is unrelated to China, but of course it's completely related.


Tất cả là một phần của việc “tái cân bằng” lực lượng quân sự Hoa Kỳ trong khu vực. Thủy quân lục chiến di chuyển tới Úc. Hoa Kỳ và Nhật Bản đang có kế hoạch xây dựng các căn cứ huấn luyện chung trên quần đảo Marianas. Các chiến hạm duyên hải mới tinh sẽ dùng cho căn cứ ở Singapore. Hoa Kỳ nhấn mạnh rằng, điều này không liên quan tới Trung Quốc, nhưng dĩ nhiên là hoàn toàn có liên quan.


“China is going to view this as another example of containment, no matter what the US calls it,” says Jeffrey Hornung, an associate professor at the Asia-Pacific Center for Security Studies in Honolulu.


Theo ông Jeffrey Hornung, phó giảng sư tại Viện Nghiên cứu An ninh, thuộc Trung tâm Á Châu-Thái Bình Dương ở Honolulu: “ Trung Quốc xem việc này là một thí dụ của chính sách bao vây, bất kể Hoa Kỳ gọi đó là gì ”.




Meanwhile, China hasn't made any friends with its handling of the Scarborough dispute. In addition to charging in with armed patrol boats and surveillance planes, it called off the visits of thousands of Chinese tourists to the Philippines, blocked imports of tens of millions of dollars of Philippines bananas, and even cancelled the highly-anticipated visit of China's national basketball team (in poor but basketball-mad Philippines, it's hard to know which was the harsher response).


Trong khi đó, Trung Quốc chẳng có bạn bè nào liên quan đến việc giải quyết tranh chấp tại Scarborough. Ngoài việc đưa tàu tuần có vũ trang và máy bay giám sát tới khu vực, Trung Quốc đã kêu gọi hủy bỏ hàng ngàn chuyến viếng thăm của du khách Trung Quốc tới Philippines, ngăn chặn các lô hàng nhập khẩu chuối từ Philippines, trị giá hàng chục triệu đô, và ngay cả hủy bỏ chuyến viếng thăm được nhiều người mong đợi của đội bóng rổ quốc gia Trung Quốc (Philippines nghèo nhưng mê bóng rổ, khó có thể biết được cách đáp trả nào mạnh bạo hơn).


The dispute is sure to strengthen the hand of hawks in nearby Japan, which has a China problem in its own waters. China has made strident claims to ownership of the Senkaku Islands, which it calls the Daioyu islands, ever since a Chinese fishing vessel was seized near the islands after colliding with a Japanese coast guard cutter in 2010. Japan released the ship and crew after China responded by embargoing shipments of rare earth materials, cancelling tourist trips to Japan and arresting a handful of Japanese businessmen on spying charges. (Japan later agreed to give 10 patrol ships to the Philippines, but says that's unrelated.)


Cuộc tranh chấp chắc chắn gia tăng sức mạnh cho phe diều hâu ở Nhật, nước này cũng có vấn đề với Trung Quốc trong vùng lãnh hải của họ. Trung Quốc đã lớn tiếng tuyên bố chủ quyền trên quần đảo Senkaku, mà họ gọi là đảo Điếu Ngư, kể từ khi một tàu đánh cá Trung Quốc bị bắt giữ gần quần đảo này sau khi va chạm với một tàu tuần duyên của Nhật vào năm 2010. Nhật Bản đã thả tàu và thủy thủ đoàn sau khi Trung Quốc đáp trả bằng cách không bán đất hiếm [cho Nhật], hủy bỏ các chuyến du lịch tới Nhật và bắt giữ một số thương gia Nhật với cáo buộc gián điệp. (sau này Nhật Bản chấp thuận giao cho Philippines 10 tàu tuần tra, nhưng [Nhật] nói rằng không liên quan tới chuyện tranh chấp với Trung Quốc)


For its part, China has played down the dispute with Japan in recent months, and has promised that it won't interfere with anyone's navigation rights in the South China Sea. And it would seem foolish even to try. For all its double-digit defense spending, China is still many years away from being able to challenge US military power, and no doubt knows that. Nor would it seem to have much to gain; China's economy is thoroughly dependent on sea-going trade and cutting off any shipping would mean cutting off its own, as well.


Về phần mình, Trung Quốc đã giảm bớt tranh cãi với Nhật Bản trong những tháng gần đây và hứa sẽ không can thiệp vào quyền tự do hàng hải của bất cứ nước nào trong khu vực Biển Đông. Và có vẻ ngu xuẩn nếu [Trung Quốc] cố làm điều này. Với tỷ lệ chi tiêu quốc phòng hai con số [so với tổng sản lượng quốc gia], Trung Quốc vẫn còn nhiều năm mới có thể thách thức được sức mạnh quân sự Hoa Kỳ và Trung Quốc biết rõ điều đó. Trung Quốc cũng chẳng được lợi gì; kinh tế Trung Quốc hoàn toàn lệ thuộc vào mậu dịch giao thương đường biển và cắt đứt bất cứ đường hàng hải nào cũng có nghĩa là tự cắt đứt chính mình.


So the US is telling China it can take all the fish and oil it can grab – but don't try to stop any ships along the way.
Vì thế, Hoa Kỳ đang nói với Trung Quốc rằng họ có thể vét hết thủy sản và dầu khí trên biển mà họ muốn – nhưng chớ có ý định phong tỏa tàu bè ở đó.



Translated by Trần Văn Minh


http://battleland.blogs.time.com/2012/06/11/u-s-takes-a-pass-for-now-on-china-sea-disputes

‘Princelings’ in China Use Family Ties to Gain Riches Con ông Cháu cha ở Trung Quốc dùng quan hệ gia đình để làm giàu



‘Princelings’ in China Use Family Ties to Gain Riches

Con ông Cháu cha ở Trung Quốc dùng quan hệ gia đình để làm giàu


By DAVID BARBOZA and SHARON LaFRANIERE

DAVID BARBOZA & SHARON LaFRANIERE

The New York Times
May 17, 2012
New York Times
17/5/2012 132

SHANGHAI — The Hollywood studio DreamWorks Animation recently announced a bold move to crack China’s tightly protected film industry: a $330 million deal to create a Shanghai animation studio that might one day rival the California shops that turn out hits like “Kung Fu Panda” and “The Incredibles.”

THƯỢNG HẢI – Trường quay DreamWorks Animation ở Hollywood vừa báo tin đã đặt được chân vào nền điện ảnh Trung Quốc trước nay vẫn nổi tiếng là kín cổng cao tường: một hợp đồng trị giá 330 triệu đô USD đã được ký để thành lập ở Thượng Hải một trường quay phim có thể một ngày kia cạnh tranh với những xưởng phim ở California, nơi sản xuất những phim ăn khách như Kung Fu PandaNhững kẻ bất diệt.

What DreamWorks did not showcase, however, was one of its newest — and most important — Chinese partners: Jiang Mianheng, the 61-year-old son of Jiang Zemin, the former Communist Party leader and the most powerful political kingmaker of China’s last two decades.

Điều mà DreamWork có vẻ mập mờ không nói rõ là, trong số những đối tác Trung Quốc, nhân vật quan trọng nhất là Giang Miên Hành, 61 tuổi, con của Giang Trạch Dân, cựu chủ tịch Trung Quốc, và là thế lực chính trị hùng mạnh nhất trong hai thập niên qua của Trung Quốc.


The younger Mr. Jiang’s coups have included ventures with Microsoft and Nokia and oversight of a clutch of state-backed investment vehicles that have major interests in telecommunications, semiconductors and construction projects.

Những phi vụ nhỏ hơn của ông Giang bao gồm liên doanh với Microsoft và Nokia và giám sát một cụm các phương tiện đầu tư do nhà nước hậu thuẫn có lợi ích lớn trong các dự án viễn thông, bán dẫn và xây dựng.


That a dealmaker like Mr. Jiang would be included in an undertaking like that of DreamWorks is almost a given in today’s China. Analysts say this is how the Communist Party shares the spoils, allowing the relatives of senior leaders to cash in on one of the biggest economic booms in history.

Việc một đại gia như ông có mặt trong một thương vụ làm ăn tương tự như của DreamWorks là gần như là lẽ thường ở Trung Quốc ngày nay. Các nhà phân tích cho rằng đây là cách thức Đảng Cộng sản chia sẻ chiến lợi phẩm, cho phép thân nhân của lãnh đạo cấp cao dự phần vào một trong những nền kinh tế lớn bùng nổ nhất trong lịch sử.


As the scandal over Bo Xilai continues to reverberate, the authorities here are eager to paint Mr. Bo, a fallen leader who was one of 25 members of China’s ruling Politburo, as a rogue operator who abused his power, even as his family members accumulated a substantial fortune.

Khi vụ bê bối Bạc Hy Lai tiếp tục vang dội, các nhà chức trách ở đây mong muốn bôi xấu ông Bạc, một nhà lãnh đạo sụp đổ, một trong 25 thành viên của Bộ Chính trị cầm quyền của Trung Quốc, như một nhà điều hành lừa đảo, một người lạm dụng quyền lực, và ngay cả các thành viên trong gia đình cũng tích lũy một tài sản đáng kể.

But evidence is mounting that the relatives of other current and former senior officials have also amassed vast wealth, often playing central roles in businesses closely entwined with the state, including those involved in finance, energy, domestic security, telecommunications and entertainment. Many of these so-called princelings also serve as middlemen to a host of global companies and wealthy tycoons eager to do business in China.

Nhưng ngày càng có nhiều bằng chứng rằng người thân của các quan chức cấp cao đương nhiệm và đã về hưu tích lũy tài sản lớn, mà thường đóng vai trò trung tâm trong các doanh nghiệp có quan hệ chặt chẽ với nhà nước, bao gồm cả những người tham gia vào tài chính, năng lượng, an ninh nội địa, viễn thông và giải trí. Nhiều người trong cái gọi là những thái tử đảng cũng đóng vai trung gian để làm chủ các công ty toàn cầu và trở thành các ông trùm giàu có háo hức kinh doanh ở Trung Quốc.


“Whenever there is something profitable that emerges in the economy, they’ll be at the front of the queue,” said Minxin Pei, an expert on China’s leadership and professor of government at Claremont McKenna College in California. “They’ve gotten into private equity, state-owned enterprises, natural resources — you name it.”

"Bất cứ khi nào có một cái gì đó có lợi nhuận nổi lên trong nền kinh tế, họ sẽ được ở vị trí hàng đầu", Minxin Pei, một chuyên gia về lãnh đạo Trung Quốc và là giáo sư về chính phủ học tại Claremont McKenna College ở California cho biết. "Họ tham gia vào vốn chủ sở hữu tư nhân, doanh nghiệp nhà nước, tài nguyên thiên nhiên – còn nhiều thứ nữa."


For example, Wen Yunsong, the son of Prime Minister Wen Jiabao, heads a state-owned company that boasts that it will soon be Asia’s largest satellite communications operator. President Hu Jintao’s son, Hu Haifeng, once managed a state-controlled firm that held a monopoly on security scanners used in China’s airports, shipping ports and subway stations. And in 2006, Feng Shaodong, the son-in-law of Wu Bangguo, the party’s second-ranking official, helped Merrill Lynch win a deal to arrange the $22 billion public listing of the giant state-run bank I.C.B.C., in what became the world’s largest initial public stock offering.

Chẳng hạn, xí nghiệp quốc doanh mà Ôn Vân Tống, con của thủ tướng Ôn Gia Bảo làm giám đốc, đang trở thành hãng hoạt động lớn nhất về truyền thông qua vệ tinh Á châu. Người lãnh đạo công ti nắm độc quyền nhà nước về máy scanners sử dụng cho hệ thống an ninh là Hồ Hải Phong, con của chủ tịch Hồ Cẩm Đào. Năm 2006, qua sự trung gian của Phùng Thiếu Đông, con rể Ngô Bang Quốc, nhân vật số 2 của Đảng, Merrill Lynch đã ký với ICBC, một ngân hàng quốc doanh khổng lồ, một hợp đồng về tổ chức đầu vào của chứng khoán, trị giá 22 tỉ đô la.

Much of the income earned by families of senior leaders may be entirely legal. But it is all but impossible to distinguish between legitimate and ill-gotten gains because there is no public disclosure of the wealth of officials and their relatives. Conflict-of-interest laws are weak or nonexistent. And the business dealings of the political elite are heavily censored in the state-controlled news media.

Phần lớn thu nhập gia đình của các nhà lãnh đạo cấp cao có thể là hoàn toàn hợp pháp. Nhưng nhìn chung không thể phân biệt giữa lợi ích hợp pháp và bất hợp pháp vì không có công bố công khai tài sản của viên chức và người thân của họ. Pháp luật về xung đột lợi ích là yếu hoặc không tồn tại. Và các giao dịch kinh doanh của giới tinh hoa chính trị được kiểm duyệt nặng nề trên các phương tiện truyền thông do nhà nước kiểm soát.


The spoils system, for all the efforts to keep a lid on it, poses a fundamental challenge to the legitimacy of the Communist Party. As the state’s business has become increasingly intertwined with a class of families sometimes called the Red Nobility, analysts say the potential exists for a backlash against an increasingly entrenched elite. They also point to the risk that national policies may be subverted by leaders and former leaders, many of whom exert influence long after their retirement, acting to protect their own interests.

Hệ thống chiến lợi phẩm, mà tất cả các nỗ lực nhằm che đậy nó, đặt ra một thách thức cơ bản về tính chính danh của Đảng Cộng sản. Khi kinh doanh của nhà nước đã trở nên ngày càng gắn bó với một tầng lớp các gia tộc đôi khi được gọi là quý tộc đỏ, các nhà phân tích cho rằng tồn tại một khả năng về một phản ứng dữ dội chống lại một tầng lớp tinh hoa ngày càng bảo thủ này. Họ cũng chỉ ra những rủi ro rằng các chính sách quốc gia có thể bị phá vỡ bởi các nhà lãnh đạo và cựu lãnh đạo, nhiều người trong số họ gây ảnh hưởng lâu dài sau khi đã nghỉ hưu, và hành động để bảo vệ lợi ích riêng của họ.



Chinese officials and their relatives rarely discuss such a delicate issue publicly. The New York Times made repeated attempts to reach public officials and their relatives for this article, often through their companies. None of those reached agreed to comment on the record.


Các quan chức Trung Quốc và thân nhân của họ hiếm khi công khai thảo luận về một vấn đề tế nhị. Tờ báo New York Times đã cố gắng nhiều lần để tiếp cận các quan chức công quyền và người thân của họ cho bài viết này, thường là thông qua công ty của họ. Không ai trong số những người được gặp đưa ra nhận xét gì.
A secret United States State Department cable from 2009, released two years ago by the WikiLeaks project, cited reports that China’s ruling elite had carved up the country’s economic pie. At the same time, many companies openly boast that their ties to the political elite give them a competitive advantage in China’s highly regulated marketplace.


Một điện mật của Bộ Ngoại giao Hoa Kỳ từ năm 2009, do WikiLeaks công bố hai năm, trích dẫn báo cáo nói rằng tầng lớp cầm quyền của Trung Quốc đã chia phần chiếc bánh kinh tế của đất nước. Đồng thời có nhiều xí nghiệp muốn chứng tỏ có nhiều ưu thế hơn những đối thủ của mình khi phô trương một cách công khai là có mối quan hệ với những thành phần chính trị nằm trên thượng đỉnh.

A Chinese sportswear company called Xidelong, for example, proudly informed some potential investors that one of its shareholders was the son of Wen Jiabao, according to one of the investors. (A private equity firm, New Horizon, that the son, Wen Yunsong helped found invested in the company in 2009, according to Xidelong’s Web site.) “There are so many ways to partner with the families of those in power,” said one finance executive who has worked with the relatives of senior leaders. “Just make them part of your deal; it’s perfectly legal.”

Chẳng hạn, một công ty đồ thể thao Trung Quốc có tên là Xidelong,  tự hào thông báo cho một số nhà đầu tư tiềm năng biết rằng một trong những cổ đông của nó là con trai của Ôn Gia Bảo, một trong các nhà đầu tư cho biết. (Công ty cổ phần tư nhân, New Horizon, mà người con trai, Wen Yunsong giúp thành lập đã đầu tư vào công ty trong năm 2009, trang web của Xidelong cho biết.) "Có quá nhiều cách để làm đối tác với các gia đình quyền thế. Chỉ cần những người này có phần trong thương vụ là mọi việc đều hợp lệ”, một chuyên viên tài chính quen làm việc với giới thân cận những quan chức cấp cao cho biết."

Worried about the appearance of impropriety and growing public disgust with official corruption, the Communist Party has repeatedly revised its ethics codes and tightened financial disclosure rules. In its latest iteration, the party in 2010 required all officials to report the jobs, whereabouts and investments of their spouses and children, as well as their own incomes. But the disclosure reports remain secret; proposals to make them public have been shelved repeatedly by the party-controlled legislature.

Lo lắng về sự xuất hiện của tài sản bất minh và sự căm ghét của công chúng với tham nhũng của viên chức ngày càng phát triển chính, Đảng Cộng sản đã nhiều lần sửa đổi quy chế về đạo đức và thắt chặt các quy tắc công khai tài chính. Trong lần thực hiện mới nhất năm 2010, đảng yêu cầu tất cả các quan chức báo cáo về việc làm, nhà ở và đầu tư của vợ chồng và con cái của họ, cũng như thu nhập của chính họ. Tuy nhiên, các báo cáo công bố thông tin vẫn còn bí mật, đề nghị công khai hóa đã bị hoãn nhiều lần bởi cơ quan lập pháp do đảng kiểm soát.



The party is unlikely to move more aggressively because families of high-ranking past and current officials are now deeply embedded in the economic fabric of the nation. Over the past two decades, business and politics have become so tightly intertwined, they say, that the Communist Party has effectively institutionalized an entire ecosystem of crony capitalism. “They don’t want to bring this into the open,” said Roderick MacFarquhar, a China specialist at Harvard University. “It would be a tsunami.”

Đảng không thể có các động thái mạnh mẽ hơn vì gia đình của quan chức cấp cao trong quá khứ và hiện tại đã nhúng sâu vào các cơ cấu kinh tế của quốc gia. Trong hai thập kỷ qua, kinh doanh và chính trị đã trở nên gắn bó với nhau chặt chẽ, họ nói, rằng Đảng Cộng sản đã thể chế hóa có hiệu quả toàn bộ hệ sinh thái của chủ nghĩa tư bản thân hữu. "Họ không muốn công khai điều này", ông Roderick MacFarquhar, một chuyên gia Trung Quốc tại Đại học Harvard. "Nó sẽ là một cơn sóng thần".


Critics charge that powerful vested interests are now strong enough to block reforms that could benefit the larger populace. Changes in banking and financial services, for instance, could affect the interests of the family of Zhu Rongji, China’s prime minister from 1998 to 2003 and one of the architects of China’s economic system. His son, Levin Zhu, joined China International Capital Corporation, one of the country’s biggest investment banks, in 1998 and has served as its chief executive for the past decade.

Các nhà phê bình tính rằng quyền lợi ích được giao to lớn như hiện nay đủ mạnh để ngăn chặn cải cách mà có thể đem lại lợi ích lớn hơn cho dân chúng. Ví dụ, những thay đổi trong dịch vụ ngân hàng và tài chính, có thể ảnh hưởng đến lợi ích của gia đình Chu Dung Cơ, Bộ trưởng chính của Trung Quốc từ 1998 đến 2003 và một trong số các kiến ​​trúc sư của hệ thống kinh tế của Trung Quốc. Con trai ông, Levin Zhu, năm 1998 gia nhập Tổng công ty China International Capital, một trong những ngân hàng đầu tư lớn nhất của đất nước, và đã giữ chức giám đốc điều hành của nó trong thập kỷ qua.



Efforts to open the power sector to competition, for example, could affect the interests of relatives of Li Peng, a former prime minister. Li Xiaolin, his daughter, is the chairwoman and chief executive of China Power International, the flagship of one of the big five power generating companies in China. Her brother, Li Xiaopeng, was formerly the head of another big power company and is now a public official.

Những nỗ lực để mở cánh cửa cạnh tranh, chẳng hạn, có thể ảnh hưởng đến lợi ích của các thân nhân của gia tộc Li Bằng, một cựu thủ tướng. Li Xiaolin, con gái ông, là chủ tịch và giám đốc điều hành của China Power International, một trong năm công ty hàng đầu về năng lượng ở Trung Quốc. Anh trai của cô, Li Xiaopeng, trước đây là người đứng đầu của một công ty điện lực lớn và là một công chức.

“This is one of the most difficult challenges China faces,” said Mr. Pei, an authority on China’s leadership. “Whenever they want to implement reform, their children might say, ‘Dad, what about my business?’ ”

"Đây là một trong những thách thức khó khăn nhất Trung Quốc phải đối mặt," ông Pei, một nhân vật lãnh đạo của Trung Quốc cho biết. "Bất cứ khi nào họ muốn thực hiện cải cách, con cái của họ có thể nói," Bố ơi, thế còn doanh nghiệp của con thì sao?”


There are also growing concerns that a culture of nepotism and privilege nurtured at the top of the system has flowed downward, permeating bureaucracies at every level of government in China.

Ngoài ra còn có mối quan tâm ngày càng tăng rằng một nền văn hóa gia đình trị và đặc quyền đặc lợi nuôi dưỡng ở thượng đỉnh hệ thống đã chảy xuống bên dưới, thâm nhập thói quan liêu vào mọi cấp của chính phủ ở Trung Quốc.

“After a while you realize, wow, there are actually a lot of princelings out there,” said Victor Shih, a China scholar at Northwestern University near Chicago, using the label commonly slapped on descendants of party leaders. “You’ve got the children of current officials, the children of previous officials, the children of local officials, central officials, military officers, police officials.We’re talking about hundreds of thousands of people out there — all trying to use their connections to make money.”


“Tới một hồi người ta nhận thấy đã có quá nhiều “các vị thái tử đảng”, Victor Shih, chuyên viên về Trung Quốc ở đại học Northwestern, gần Chicago phát biểu như vậy. Giữa những con cháu của những người lãnh đạo ngày nay, con cháu của những người tiền nhiệm, con cháu những người nắm quyền ở trung ương, ở địa phương, con cháu các sĩ quan trong quân đội, trong công an… tổng cộng có thể lên đến mấy trăm ngàn người. Tất cả đều lợi dụng những mối quan hệ để kiếm tiền.”



To shore up confidence in the government’s ability to tackle the problem, high-ranking leaders regularly inveigh against greedy officials caught with their hand in the till. In 2008, for instance, a former Shanghai Party secretary, Chen Liangyu, was sentenced to 18 years in prison for bribery and abuse of power. One of his crimes was pressing businessmen to funnel benefits to his close relatives, including a land deal that netted his brother, Chen Liangjun, a $20 million profit.

Để tăng cường niềm tin về khả năng giả quyết vấn đề của chính phủ, lãnh đạo cấp cao thường xuyên chỉ trích các quan chức cấp dưới tham lam bị bắt quả tang. Trong năm 2008, chẳng hạn, một cựu bí thư Thượng Hải, Trần Lương Vũ, đã bị kết án đến 18 năm tù vì hối lộ và lạm dụng quyền lực. Một trong những tội ác của ông là bắt buộc các doanh nhân phải nộp lợi nhuận cho người thân gần gũi của ông, bao gồm một thỏa thuận về đất đai do người anh em của ông, Chen Liangjun,  điều hành mạng lưới, với lợi nhuận 20 triệu USD.

But exposés in the foreign press — like the report in 2010 that Zeng Wei, the son of China’s former vice president Zeng Qinghong, bought a $32 million mansion in Sydney, Australia — are ignored by the Chinese-language news media and blocked by Internet censors.

Nhưng khi báo chí nước ngoài phanh phui - như  bài báo năm 2010 về việc Zeng Wei, con trai của cựu Phó chủ tịch Trung Quốc Tăng Khánh Hồng, mua một căn biệt thự $ 32 triệu tại Sydney, Úc – thì được bỏ qua bởi các phương tiện truyền thông tiếng Hoa và bị chặn bởi kiểm duyệt Internet.
Allegations of bribery and corruption against the nation’s top leaders typically follow — rather than precede — a fall from political grace. Mr. Bo’s downfall this spring, for instance, came after his former police chief in Chongqing told American diplomats that Mr. Bo’s wife, Gu Kailai, had ordered the murder of Neil Heywood, a British businessman, in a dispute over the family’s business interests.

Các cáo buộc về hối lộ và tham nhũng chống lại nhà lãnh đạo hàng đầu của quốc gia thường theo sau chứ không phải đi trước một sự sụp đổ về ân sủng chính trị. Việc ông Bạc sụp đổ vào mùa xuân này, chẳng hạn, xuất hiện sau khi giám đốc cảnh sát cũ của ông tại Trùng Khánh nói với các nhà ngoại giao Mỹ rằng vợ ông, Gu Kailai, đã ra lệnh giết Neil Heywood, một doanh nhân người Anh, trong một vụ tranh chấp về lợi ích kinh doanh của gia đình.

Evidence has surfaced of at least $160 million in assets held by close relatives of Bo Xilai, and the authorities are investigating whether other assets held by the family may have been secretly and illegally moved offshore.

Bằng chứng đã rõ ràng với ít nhất là $160 triệu trong số tài sản được tổ chức người thân của Bạc Hy Lai nắm giữ, và các nhà chức trách đang điều tra liệu các tài sản khác được nắm giữ bởi gia đình này có thể đã được bí mật và bất hợp pháp chuyển ra nước ngoài.


Wen Jiabao, the prime minister, responded by demanding a more forceful crackdown on corruption. Without naming Mr. Bo by name, People’s Daily, the official Communist Party newspaper, denounced fortune seekers who stain the party’s purity by smuggling ill-gotten gains out of the country.

Ôn Gia Bảo, thủ tướng, phản ứng bằng cách yêu cầu một cuộc trấn áp mạnh mẽ hơn đối với tham nhũng. Không nhắc đến tên ông Bạc, Nhân dân Nhật báo, tờ báo chính thức của Đảng Cộng sản, lên án những người tìm cách bòn rút tài sản đang làm nhơ bẩn sự trong sạch của đảng bằng cách chuyển nguồn lợi bất chính ra khỏi đất nước.

Some scholars argue that the party is now hostage to its own unholy alliances. Cheng Li, an expert on Chinese politics with the Brookings Institution in Washington, said it would be difficult for the Chinese government to push through major political reforms aimed at extricating powerful political families from business without giving immunity to those now in power.


Một số học giả cho rằng đảng bây giờ đang tự làm con tin cho những đồng minh xấu của nó. Cheng Li, một chuyên gia về chính trị Trung Quốc làm việc tại Viện Brookings ở Washington, nói rằng chính phủ Trung Quốc sẽ gặp khó khăn khi thúc đẩy thông qua cải cách chính trị lớn nhằm tách rời các gia tộc chính trị mạnh mẽ khỏi kinh doanh mà không gây miễn trừ đối với những người đang nắm quyền.



And with no independent judiciary in China, he said, party leaders would essentially be charged with investigating themselves. “The party has said anticorruption efforts are a life-and-death issue,” Mr. Li said. “But if they want to clean house, it may be fatal.”


Và do không có tư pháp độc lập ở Trung Quốc, ông cho biết, lãnh đạo đảng về cơ bản sẽ được buộc tội bằng tự điều tra. "Đảng đã công bố những nỗ lực chống tham nhũng là vấn đề tồn vong," ông Li nói. "Nhưng nếu họ muốn làm sạch nhà, nó cũng có thể gây tử vong."
Chinese tycoons have also been quietly welcomed into the families of senior leaders, often through secret partnerships in which the sons, daughters, spouses and close relatives act as middlemen or co-investors in real estate projects or other deals that need government approval or backing, according to investors who have been involved in such transactions.

Nhưng các tài phiệt Trung Quốc vẫn được kín đáo tiếp đãi trong gia đình những lãnh đạo cao cấp qua sự trung gian của những đối tác bí mật. Con trai, con gái, vợ, họ hàng thân thuộc là những người đứng làm trung gian hay hùn hạp vốn trong những chương trình xây dựng, trong những hợp đồng cần có sự ưng thuận hay cần có sự hỗ trợ của chính phủ, những người tham dự vào những cuộc giao dịch quả quyết như vậy.

Moreover, China’s leading political families, often through intermediaries, hold secret shares in dozens of companies, including many that are publicly listed in Hong Kong, Shanghai and elsewhere, according to interviews with bankers and investment advisers.

Hơn nữa, các gia tộc chính trị hàng đầu của Trung Quốc thường thông qua trung gian để nắm giữ cổ phần bí mật trong hàng chục công ty, bao gồm nhiều công ty được niêm yết công khai tại Hồng Kông, Thượng Hải và các nơi khác, các cuộc phỏng vấn với các ngân hàng và các cố vấn đầu tư cho biết.

Lately, the progeny of the political elite have retooled the spoils system for a new era, moving into high-finance ventures like private equity funds, where the potential returns dwarf the benefits from serving as a middleman to government contracts or holding an executive post at a state monopoly.


Gần đây, con các nhân vật chính trị không màng đến những vai trò trung gian nữa mà dòm ngó những ngành tài chính cao cấp, đặc biệt là ngành kinh doanh vốn. Ngành này có nhiều triển vọng kiếm được nhiều lợi nhuận hơn, đã làm lu mờ những vai trò đứng làm trung gian cho những thị trường công cộng hay những chức vụ như giám đốc một xí nghiệp độc quyền quốc gia:

Jeffrey Zeng, the son of the former Politburo member Zeng Peiyan, is a managing partner at Kaixin Investments, a venture-capital firm set up with two state-owned entities, China Development Bank and Citic Capital. Liu Lefei, the son of another Politburo member, Liu Yunshan, helps operate the $4.8 billion Citic Private Equity Fund, one of the biggest state-managed funds. Last year, Alvin Jiang, the grandson of former president Jiang Zemin, the former Communist Party leader and president, helped establish Boyu Capital, a private equity firm that is on its way to raising at least $1 billion.


Jeffrey Tăng, con của Tăng Bái An, cựu ủy viên bộ Chính trị là một quản trị viên của Kaisin Investments, một hãng đầu tư được hai ngân hàng Nhà nước lập ra, China development Bank và Citic Capital. Liu Lefei, con của Lưu Vân Sơn, một ủy viên khác của bộ Chính trị, là một trong những quản trị viên của Citic Private Equity Fund, một quĩ lớn dưới sự quản trị của nhà nước. Năm ngoái, Alvin Giang, cháu của Giang Trạch Dân đã tham gia thành lập Quĩ Boyu Capital. Vốn của quĩ này sẽ lên đến ít nhất là một tỷ đô la.

Most recently, with the Communist Party promising to overhaul the nation’s media and cultural industries, the relatives of China’s political elite are at the head of the crowd scrambling for footholds in a new frontier.


Gần đây nhất, khi đảng Cộng sản hứa hẹn sẽ cải tổ công nghiệp truyền thông và lãnh vực văn hóa quốc gia, những thân thích của giới cầm quyền cao cấp sẽ là những người đầu tiên chạy vào giành chỗ cho mình trong lãnh vực mới này:

The February announcement of the deal between DreamWorks and three Chinese partners, including Shanghai Alliance Investment, was timed to coincide with the high-profile visit to the United States of Xi Jinping, China’s vice president and presumptive next president. The news release did not mention that Shanghai Alliance is partly controlled by Jiang Zemin’s son Jiang Mianheng. A person who answered the telephone at the Shanghai Alliance office here declined to comment.


Tháng Hai vừa rồi, tin báo về thỏa hiệp giữa DreamWorks và ba đối tác Trung Quốc trong đó có Shanghai Alliance Investment đã được tính toán để trùng hợp với cuộc viếng thăm rất được mong đợi của Tập Cận Bình, phó chủ tịch và có thể sẽ là chủ tịch nước. Thông cáo ỉm đi chuyện một phần Shanghai Alliance ở dưới quyền kiểm soát của ông Giang, con của cựu chủ tịch Giang Trạch Dân. Một người trả lời điện thoại tại văn phòng đại diện tại Thượng Hải từ chối bình luận.


Zeng Qinghuai, the brother of Zeng Qinghong, China’s former vice president, is also in the film business. He served as a consultant for the patriotic epic “Beginning of the Great Revival.” The film exemplified the hand-in-glove relationship between business and politics. It was shown on nearly 90,000 movie screens across the country. Government offices and schools were ordered to buy tickets in bulk. The media was banned from criticizing it. It became one of last year’s top-grossing films.

Tăng Khánh Hoài, em của Tăng Khánh Hồng, cựu phó chủ tịch nước, cũng có chân trong kỹ nghệ điện ảnh. Ông này đã làm cố vấn cho bộ phim sử thi ái quốc Sự khởi đầu của Đại đối thủ. Phim này chúng minh sự quá gần gũi giữa thế giới áp phe và chính trị. Phim được chiếu trên gần 90000 màn ảnh khắp cả nước. Các văn phòng chính phủ và những trường học nhận được lệnh phải mua vé với số lượng lớn và giới truyền thông bị cấm không được đưa ra những phê phán về phim. Kết quả là cuốn phim này đã đem lại nhiều lợi nhuận nhất trong năm 2011.

Scholars describe the film industry as the new playground for princelings. Zhang Xiaojin, director of the Center of Political Development at Tsinghua University, said, “There are cases where propaganda department officials specifically ask their children to make films which they then approve.”


Các nhà nghiên cứu đều công nhận điện ảnh là sân chơi mới của các “thái tử đảng”. Tăng Tiểu Anh, giám đốc Trung tâm phát triển chính trị đại học Thanh Hoa giảng giải: “Trong nhiều trường hợp, các quan chức của bộ Tuyên truyền khuyến khích các con cháu họ cứ làm phim đi, trước sau gì phim cũng sẽ được sự tán đồng của bộ “.


Zhao Xiao, an economist at the University of Science and Technology in Beijing, said, “They are everywhere, as long as the industry is profitable.”
Ziao Xiao, nhà kinh tế học đại học Khoa học và Kỹ thuật Bắc Kinh còn nói thêm: “Chúng có mặt khắp nơi chừng nào ngành công nghiệp này còn béo bở”.

http://www.nytimes.com/2012/05/18/world/asia/china-princelings-using-family-ties-to-gain-riches.html?pagewanted=all